Thứ Ba, 31 tháng 3, 2020

[Đại Ngu Hải Đường] Chân ái tuyệt nhất! - Chương 3

[Đại Ngu Hải Đường] Chân ái tuyệt nhất! - Chương 3

Thanh xuân vườn trường để ảnh này mới chuẩn hihi 

Trong hình ảnh có thể có: 2 người, mọi người đang đứng



  • Tác giả: SKH.
  • Editor: Nestle Milo
  • Thể loại: Thanh xuân vườn trường
  • Khoảng: 8k chữ (theo tiếng Trung)
  • Hay còn có tên “Quá trình theo đuổi vợ của Triệu Tiểu Đường


Link chương 1
Link chương 2

Chương 3

Bạn cùng bàn Ngu Thư Hân cảm thấy giữa Ngu Thư Hân và Triệu Tiểu Đường có chút vấn đề.



Trước kia sau giờ tự học buổi tối đều là mình cùng Ngu Thư Hân làm bạn mà đi. Nhưng kể từ buổi tối mà Ngu Thư Hân bảo mình về trước, nàng ta đi về sau, mỗi lần chuông reo, sẽ nhìn thấy Triệu Tiểu Đường vác lấy cặp sách đi đến cạnh bàn Ngu Thư Hân rồi.

"Hân Hân, đi thôi..."

"Xin lỗi nhé, tối nay tôi đưa cậu ấy về"

Dưới ánh mắt người bạn cùng bàn, Triệu Tiểu Đường lạnh lúc kéo lấy vai Ngu Thư Hân, trên mặt viết bốn chữ to đùng "NGƯỜI LẠ CẤM GẦN".

Cho tới khi hai người kề vai sát cánh đi ra ngoài, bạn cùng bàn mới giật mình, là đi đánh nhau à? Điệu bộ này chính là muốn đi đánh nhau?!

Vài ngày sau bạn cùng bạn lại đau khổ truy hỏi, Ngu Thư Hân một bên ngồi sơn móng tay, một bên thoải mái trả lời "Cậu ấy, cậu ấy theo đuổi mình"

"Cậu đùa mình à?"

"Là sao? Cậu nghĩ sẽ không có người thích mình sao?" Ngu Thư Hân cao giọng đầy tự tin, ngước cổ lên, như một nàng công chúa cao cao tại thương, mà kể ra thì cũng đúng chứ không sai.


Kì thật từ trường học về nhà cũng chỉ khoảng mười phút. Ban đầu là Ngu Thư Hân đi sau Triệu Tiểu Đường, vừa đi vừa giẫm lên cái bóng của Triệu Tiểu Đường do đèn chiếu xuống. Hai người một trước một sau đều không nói lời nào, Ngu Thư Hân không chịu nổi cảnh này. Bầu không khí ngần ngại làm tóc gáy của nàng muốn dựng đứng, vậy nên nàng liền cố gắng kéo chủ đề, thi thoảng lại hào hứng mặt mày hớn hở xàm xí mấy chuyện trong showbiz.

"Cách xa tôi như vậy làm gì? Tới đây". Triệu Tiểu Đường kéo cánh tay của Ngu Thư Hân.

Mông lung trong bóng đêm, có gần như vậy cũng cảm thấy nhìn nhau không rõ. Mu bàn tay đối diện với nhau, Ngu Thư Hân khẽ nuốt nước bọt, tim nàng đập thình thịch, nóng quá đi.

Những ngày hè họ bù cuối cùng cũng sắp hết.

Tới gần kì nghỉ hè, tất cả mọi người đều háo hức như chim xảy lồng.

Triệu Tiểu Đường lần đầu tiên cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh, cẩn thận tính thử xem đã ở cùng với Ngu Thư Hân được bao lâu rồi.

Ngày nghỉ là thời cơ hiếm có.

Chính là bởi vì Ngu Thư Hân bị ba mẹ bắt tìm gia sư toán 1 vs 1.

Đại tiểu thư nói làm sao có thể chịu được?

"Con sẽ tìm bạn học để bổ túc nha"

"Cậu ấy học giỏi toán lắm á"

"Toàn lớp chọn đây! Có thể cam tâm tình nguyện giúp con!"

Lời nói là nói vậy, chứ làm gì có lớp chọn nào mà giúp Ngu Thư Hân học bổ túc, lại còn đến tận nhà dạy cho nàng.

Vì vậy Ngu Thư Hân lật giở danh sách bạn bè, ngón tay dừng lại ở "Triệu Tiểu Đường"

Thành tính toán học của Triệu Tiểu Đường cũng khá tốt đấy.

*Chuông reo*

"Cậu có thời gian giúp tôi bổ túc toán không?"

Chỉ một câu nói, Triệu Tiểu Đường liền nghĩ tới bộ dạng đáng thương của Ngu Thư Hân. Đây không phải là cơ hội đã tới rồi sao.

Phòng ngủ của Ngu Thư Hân mở lạnh vừa phải.

Sách giáo khoa chồng chất tán loạn trên bàn học, bên cạnh vẫn còn dưa hấu lạnh mẹ Ngu cắt ra để đó. Triệu Tiểu Đường ngồi muốn phờ phạc bên cạnh Ngu Thư Hân đang cầm thìa xắt từng khối ra ăn. Triệu Tiểu Đường vờ như không thấy ánh mắt muốn xé xác mình của Ngu Thư hân, vẫn không quên phát ra một tiếng thở dài.

Mất một buổi sáng giải quyết vấn đề. Triệu Tiểu Đường cơ bản đã hiểu được điểm yếu của Ngu Thư hân và chuẩn bị cho nàng ít bài tập. Sau khi nghe thấy có bài tập, Ngu Thư Hân như một cành hoa héo, không thể giữ nổi sự kiều diễm rồi.

Triệu Tiểu Đường cười nhẹ, cài lại tóc buông xuống cho Ngu Thư Hân lúc làm bài.

Tới giữa trưa, Triệu Tiểu Đường được mẹ Ngu giữa lại ăn trưa bằng được, hơn nữa còn xác định trong khoảng thời gian bổ túc cho Ngu Thư Hân, cơm trưa là khoản đính kèm rồi.

Triệu Tiểu Đường cho rằng mối quan hệ của mình với Ngu Thư Hân có tiến triển đấy.

Thỉnh thoảng khi nàng còn chưa kịp phản ứng xem đáp lại lời của Ngu Thư Hân ở những lĩnh vực mình không chút liên quan, Ngu Thư Hân sẽ phồng má lên, môi đỏ cong lên, nũng nịu "Cậu thế nào lại không để ý tôi."

Chỉ một câu cũng làm cho Triệu Tiểu Đường cảm thấy đang ngập trong hũ mật ong, không khí xung quanh cũng trở nên ngọt quánh.

"Tiện thì Thành Bắc mới mở một khu vui chơi". Ngu Thư Hân chôn mình trong sách bài tập rầu rĩ nói.

"Cậu muốn đi?"

"Tôi lớn rồi, đó là nơi dành cho trẻ con" Ngu Thư Hân lại thở dài.

"Vậy ngày mai chúng ta cùng đi, bây giờ tôi sẽ mua vé"

Dứt lời, Ngu Thư Hân liền lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Triệu Tiểu Đường đang mở điện thoại ra và tiến hành mua vé.

"Tôi, tôi đâu có nói tôi muốn đi đâu"

Ngu Thư Hân quả thật nghĩ gì đều lộ hết trên mặt, khóe miệng nàng cũng không thể kiểm soát không cong lên, trong ánh mắt đối với khu vui chơi đà tràn ra khắp nơi. Rõ ràng là muốn đến đem sách bài tập đi xé sạch.

"Tôi muốn đi, ngày mai coi như cậu đi cùng tôi"

Triệu Tiểu Đường giống như bắt được tâm sự thầm kín của Ngu Thư Hân.

Mùa hè cao độ mà đến khu vui chơi thì không phải là lựa chọn thông minh lắm. Nằm nhà mở điều hòa còn hơn.

Nhưng Ngu Thư Hân đã chống đỡ bằng cách mở ô đắt tiền chạy vòng quanh khu vui chơi, và thậm chí ăn kem như thế đang nhấm nháp mỹ vị nhân gian.

Dù khu vui chơi bị mặt trời thiêu đốt nóng hổi, trên mặt đất còn có thể trông thấy tầng tầng sóng nhiệt, nhưng mà người lưu lượng cũng không ít.

Trên quảng trường thậm chí còn đông người hơn.

Sợ bị dòng người tách ra, Ngu Thư Hân vô thức nắm lấy vạt áo Triệu Tiểu Đường, ánh mắt nhìn chằm chằm vào quần áo của nàng. Lại nói tiếp, Triệu Tiểu Đường hôm nay mặc đồ theo phong cách rất chuẩn bạn trai nha.

Ngu Thu Hân thì đeo băng đô tai mèo, theo thật sát sau lưng Triệu Tiểu Đường.

Triệu Tiểu Đường cảm nhận thấy vạt áo mình bị túm lấy, mọi tâm tình không vui đều được Ngu Thư Hân chữa khỏi.

Ngu Thư Hân la hét muốn chơi tàu lượn siêu tốc, ngay sau đó cả buổi chiều chính là chơi những trò chơi mạo hiểm, thuyền hải tặc, nhảy lầu... nàng hưng phấn kêu thật to

"Triệu Tiểu Đường! THÍCH QUÁ ĐIIII"

Tàu lượn siêu tốc, bên tai thì tiếng gào thét, cảm giác rớt từ không trung xuống mất trọng lượng làm Triệu Tiểu Đường thấy lục phủ ngũ tạng như muốn văng ra. Hết lần này tới lần khác người bên cạnh một tay còn nắm không chặt, làm nàng sợ hãi đến trắng cả đầu ngón tay. Để biểu đạt sự hào hứng chắc không thể biểu đạt bằng lời được rồi.

Ngô Thư Hân chơi cả ngày hệt như một đứa nhỏ tăng động.

Toàn bộ trò chơi ở khu vui chơi đều được cả hai thử qua, màn đêm bắt đầu xuống, Ngu Thư Hân cuối cùng cũng mệt.

Hai người cơm nước no nê sau liền đêm hè gió mát tại khu vui chơi đi dạo

Lúc này Triệu Tiểu Đường thường xuyên nhìn về phía Ngu Thư hân, nhìn nàng vô tư ngâm nga điệu dân gian, cảm thấy có chút nôn nóng. Không khí lúc vui chơi ban ngày rất tốt, Triệu Tiểu Đường cảm giác như hai người đang hẹn hò.

Cả hai dựa vào nhau thật gần.

Triệu Tiểu Đường không biết hiện tại nên là chủ động hay chờ đợi, bởi nàng lo lắng trong lòng Ngu Thư Hân lúc này, nàng vẫn chưa đạt đủ chuẩn là người yêu. Sợ Ngu Thư hân với nàng vẫn còn đang có khúc mắc.

Khi Ngu Thư Hân bước đi, tóc đuôi ngựa của nàng lay theo, mái tóc dài của nàng lan sang cả cánh tay Triệu Tiểu Đường, cảm thấy chút ngứa ngáy trong lòng. Triệu Tiểu Đường nắm chặt tay, người con gái bên cạnh chắc không biết có sự va chạm giữa hai người.

Triệu Tiểu Đường hít một hơi thật sâu, rồi cẩn thận từng li từng tí thò ra một ngón tay nắm lấy ngón út đang rủ xuống bên người của Ngu Thư Hân,

Hai, ba ngón, Ngu Thư Hân vẫn chưa hất tay ra.

Bàn tay hai người chậm rãi cuốn vào nhau. Triệu Tiểu Đường tim đập vô cùng nhanh, cảm thấy tai muốn ửng đỏ. Thời điểm này nàng cảm giác người được tán tỉnh là mình mới đúng. Tiếng ve kêu mùa hè và khúc nhạc vui vẻ trong khu vui chơi đều bị tiếng tim đập thổn thức che giấu.

Đột nhiên ánh sáng của công viên bật hết lên, giờ khắc này Ngu Thư Hân đem nắm tay thành mười ngón đan xen.

Ngu Thư Hân chấp nhận nàng.

Đằng sau là Vòng quay bánh xe được khảm đầy màu sắc cao chọc trời, thắp sáng lên như thể bầu trời đang rơi. Các ngọn đèn chĩa ra, toàn bộ sặc sỡ.

Triệu Tiểu Đường chậm rãi tới gần, những ánh đèn rực rỡ của công viên đều in lại trên mắt Ngu Thư Hân, như thể dải ngân hà.

Trước vòng quay bánh xe, mũi hai người khẽ chạm, như một cơn gió nhẹ, Triệu Tiểu Đường nhẹ nhàng hôn lên môi Ngu Thư Hân.

Gió đêm lướt nhẹ qua qua, thổi lên vài cọng tóc tóc xõa trước trán của hai người.

"Triệu Tiểu Đường, cậu lúc nào cũng thích giữ mặt lạnh, đôi lúc lại còn không để ý tôi nữa".

Cho dù trong lòng bàn tay bịt kín mồ hôi rịn trở nên nóng ướt, trên đường trở về hai người vẫn là mười ngón đan chặt vào nhau.

Triệu Tiểu Đường không kịp mở miệng đã bị Ngu Thư Hân cướp lời.

"Nhưng không sao, tôi thích cậu chảnh như vậy, có thể không để ý đến tôi, nhưng thực ra là yêu tối"

Ngu Thư Hân thừa lúc gió đêm, kéo tay Triệu Tiểu Đường tới gần như bay lên.

"Từ hôm nay trở đi, cậu chính là Chân ái tuyệt nhất của tôi á!" Ngu Thư Hân hôn chụt một cái lên má Triệu Tiểu Đường, còn để lại một vòng nước đọng.

Triệu Tiểu Đường bất đắc dĩ cười cười, ai mới là chân ái ở đây.


END,

Ngu-tâm cơ- Thư Hân: Không tự nhiên mà da thịt chạm nhau đâu, tóc đuôi ngựa chạm vào tay của nàng ta, đương nhiên là kế hoạch của ta cả rồi. (Cười)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét