[Đại Ngu Hải Đường] Chân lý drama idol
- Tác giả: 靡初初
- Editor: Nestle Milo
- Đôi lời: Nhân dịp chủ nhật còn hype 2 bạn nên lên trước một oneshot nhỏ, tối sẽ update chương tiếp theo sau nha ^_^
Triệu Tiểu Đường không thích đụng chạm
Mọi người xung quanh nàng đều biết rõ, dù cho không biết đi nữa, cũng bị ánh mắt luôn luôn lạnh lùng của nàng cảnh cáo.
Đừng có đụng vào tôi
Nhưng điều này thực sự khó chịu, nàng cảm thấy rất mệt mỏi phụ họa, giả vờ thân thân thiết thiết trên màn ảnh, rõ ràng thuận theo bản thân, tự đứng trên cá tính của riêng mình
Là chính mình vẫn là dễ chịu nhất.
"Nhưng Ngu Thư Hân thì thật đúng là con giun đất" Triệu Tiểu Đường nhấn mạnh!
Đã hiếu động lại còn cứ dính lấy. Lúc thì như cây thường xuân leo trèo trên vai, lúc thì cứ bám lấy cả cánh tay mình.
Nếu như mặt lộ vẻ khó chịu, không nổi nữa mà đẩy ra, bảo rằng thấy nóng, cô gái kia sẽ ra vẻ ủy khuất, bĩu môi, nháy mắt rồi thoải mái tìm cách thỏa hiệp "Vậy nắm tay đi"
Căn bản cũng không chờ nàng có đồng ý hay không, đã thuận theo khe hở giữa ngón tay mà cầm chặt, 2 lòng bàn tay dính vào nhau, cảm giác như thiêu đốt. Triệu tiểu Đường cảm thấy tay của nàng ta rất đầy đặn, cùng với mặt giống nhau, tưởng tượng nếu chạm vào sẽ thấy rất mềm mại.
Triệu Tiểu Đường cảm thấy nóng rồi.
Có rất ít người mới gặp mà thấy quý Ngu Thư Hân. Cậu ta lúc nào cũng tràn đầy ham muốn được biểu diễn, lúc nào cũng như thể đang sống trong truyện cổ tích, giơ tay nhấc chân cũng giống như các nàng công chúa Disney chuẩn bị ca hát vậy.
"Tỏ vẻ yếu mềm như vậy", một đêm nọ khi một nửa thành viên cùng phòng đi vắng, Triệu Tiểu Đường thẳng thắn "Cậu không sợ bị chửi"
Ngu Thư Hân cười đến gục xuống rồi lại nhảy dựng lên. "Vậy trong drama idol, tôi chính là chuyên trị những người mặt lạnh độc miệng như cậu rồi!"
Nhưng trong mắt Triệu Tiểu Đường, cái nhìn thứ hai về cô gái này trở nên đáng yêu và rõ ràng hẳn lên, nàng ta không phải là loại công chúa bánh béo phải dùng chim với sóc để biểu đạt sự tha lương, nàng ta là người ưa thích bảo hộ người khác.
Nàng ta thản nhiên biểu hiện làm ra vẻ hay khoa trương, cũng là vì bản thân cảm thấy thoải mái khi là chính mình.
"Chưa từng có cô gái nào lại làm tôi thấy đáng yêu đến thế". Triệu Tiểu Đường không hiểu tại sao lại có thể nói vậy trước máy quay.
Có lẽ để là chính mình cũng phải chịu không ít tổn thương.
Triệu Tiểu Đường nghĩ rằng nàng được yêu thích là vì nàng dũng cảm. Kể cả không có bộ váy đẹp, cũng sẵn sàng ngồi trên xe bí đỏ đi vào lâu đài tìm hoàng tử khiêu vũ.
Trong thời gian luyện tập, nàng cũng không có điện thoại, thỉnh thoảng sẽ có người từ công ty đến liên hệ và nhắc nhở một chút. Có một lần khi gặp người trợ lý mà bản thân có quan hệ khá tốt, Triệu Tiểu Đường sau khi nghe về đánh giá của mình trên mạng, liền thuận tiện hỏi Ngu Thư Hân trước kia có phải bị mắng rất thảm
"Chỉ cần cô ấy vẫn trên chương trình thực tế là được" Trợ lý biết mối quan hệ giữa hai người họ rất tốt.
"Đoàn đội chương trình đối với tính cách vui vẻ như vậy làm hỏng mất" Triệu Tiểu Đường than vãn
"Em cũng đừng quá bướng, phải biết tranh thủ kiếm cơ hội chút đi." Trợ lý vỗ vỗ
Triệu Tiểu Đường nghĩ Ngu Thư Hân đối với chuyện này còn nghiêm túc hơn mình.
Một người bị chê mắng suốt vài năm, đáng lẽ đã phải bị biến đổi, nhưng nàng ta vẫn có thể vui vẻ cười nhăn nhở rồi làm nũng khắp nơi như vậy, cũng là điều không phải ai cũng làm được.
Kiểu người lý tưởng của Ngu Thư Hân là kiểu lạnh lùng, không để ý gì hết, nhưng khi đã thích ai, lại sẽ lập tức cùng đối phương nhanh chóng ở chung một chỗ, có thể sử dụng chung đồ của nhau, quần áo mặc lẫn lộn, ở cùng với nhau, tràn đầy tham muốn giữ chặt, còn muốn thề hẹn.
"Không được cùng người khác nắm tay, không được chải tóc cho người khác, mỗi ngày đều phải nói buổi trưa vui vẻ"
"Tại sao lại là buổi trưa vui vẻ?" Triệu Tiểu Đường bị bắt ép thái quá, phẫn uất nói, mắt lật muốn mệt mỏi.
"Tôi và cậu ở cùng kí túc, buổi sáng với tối cần gì phải chúc tốt lành nữa". Ngu Thư Hân khẳng định hùng hồn.
Vì vậy giữa trưa, nếu như nàng chạy tới phòng huấn luyện của Triệu Tiểu Đường, phát hiện đối phương cùng người khác thân cận một chút, liền lập tức tức giận mà đá chân vào cửa, đá xong sẽ khóc huhu và kêu đau chân.
Triệu Tiểu Đường không hiểu lý lẽ nào mà phải chịu chiều chuộng như vậy, đưa tay lên bóp đầu để nghe Ngu Thư Hân nói cho dễ chịu. Ngu Thư Hân phồng miệng lên muốn dỗi, liền bị Triệu Tiểu Đường đưa tay bóp thành mỏ vịt.
"Ô ô không chỉ do dự mà còn bắt nạt tôi vậy." Ngu Thư Hân lời nói đều nói không rõ ràng.
Triệu Tiểu Đường nghĩ sờ vào thực sự rất mềm mại.
"Cậu nên ăn ít đi, bị người ta chụp hình như như miếng bánh vậy." Nàng mặt ngoài vẫn vô tình như trước.
Triệu Tiểu Đường từng nhiều lần tưởng tượng cuối cùng mình sẽ thích kiểu người thế nào.
Có thể là người an tĩnh, chăm học, không thích ba hoa, dễ dàng thẹn thùng.
Vương tử mặt lạnh vẫn nghĩ mình là người bảo hộ.
Kết quả xuất hiện một kẻ vai hề, nhảy múa nhăn nhở coi là trung tâm. Không cần một hiệp sĩ nào hết, cũng sẵn sàng tự xé bụi hoa hồng và nói với mình "Ồ, con ngựa đẹp đấy, cho ta đi một đoạn nhé".
Hai người có giáo dục không cần phải khách khí, nịnh nọt hay công kích lẫn nhau, nhưng khi phản ứng, đứng quay lưng lại, sẽ lộ ra điểm yếu gọi là niềm tin.
Có một ngày Ngu Thư Hân khóc và chạy về phòng làm Triệu Tử Đường thấy sợ. Dù Ngu Thư Hân tuy yếu ớt lại còn sợ đau, nhưng mà giống như cục kẹo gôm, mọi sự ủy khuất hay công kích bắn vào người nàng cũng chỉ làm lõm xuống một đường rồi sớm trở lại nguyên dạng. Cảm tính của nàng chưa bao giờ được tạo thành bởi nguyên tố yếu ớt.
Nàng thường tự hào nói "Có người mắng tôi là bởi vì tôi nổi bật"
Tưởng rằng sẽ chẳng có ai có thể làm cho nàng khóc.
Triệu Tiểu Đường nhìn nàng lao vào vòng tay mình như tên lửa.
Triệu Tiểu Đường quên cả thói quen không thích đụng chạm của mình, nhìn nàng khóc quên cả hình tượng, cảm giác có chút buồn cười. "Cậu có biết khi cậu khóc thì trên mặt cũng có lúm đồng tiề không?"
"Oaoa, cậu là đồ không có lương tâm, cậu nghĩ tôi như vậy là vì ai". Ngu Thư Hân nức nở thật to
"Cuối cùng là vì chuyện gì?" Triệu Tiểu Đường túm túm lấy tóc đuôi ngựa của nàng.
"Mấy người kia nói cậu lạ dùng tôi để tăng nhiệt độ, là hút máu tôi. Rõ ràng là từ hôi tôi mới tham gia cậu đã yêu tôi rồi". Ngu Thư Hân một bên thì khóc, một bên vẫn còn muốn uy hiếp đối phương nói yêu mình.
Triệu Tiểu Đường đương nhiên sẽ không thừa nhận chuyện này "Ai kêu cậu lúc đó thích tôi như vậy, tôi đương nhiên sẽ dùng để tăng hiện độ rồi".
Ngu Thư Hân bức xúc đánh nàng, khóc đến lớn tiếng hơn.
Triệu Tiểu Đường cười muốn chết, nhìn xem hàng mi nho nhỏ của nàng ta dính thành một dúm, cảm thấy quy luật trong những câu truyện cổ quả nhiên cũng hợp lý.
Thiếu niên cao lãnh, độc miệng thực sự bị bạch phú mĩ hạ gục trong drama idol rồi.
"Mấy người kia nói cậu lạ dùng tôi để tăng nhiệt độ, là hút máu tôi. Rõ ràng là từ hôi tôi mới tham gia cậu đã yêu tôi rồi" =))))))) trời ơi vậy cũng nói được
Trả lờiXóa