Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2020

[Đại Ngu Hải Đường] Ghen

[Đại Ngu Hải Đường] Ghen 

  • Tác giả: 白术术术术zhu
  • Editor: Nestle Milo
  • Mục tiêu phấn đấu xây dựng được ổ tài nguyên fic cho hai bạn trẻ. Editor thực sự là người rất lười dịch. Mong rằng có nhiều người sẽ dịch fic cho editor đọc hơn. :( 


Sau màn trình diễn đầu tiên, Ngu Thư Hân nắm lấy tay Khổng Tuyết Nhi đùng đùng rời đi, để lại Triệu Tiểu Đường cùng Kim Cát Nhã nhìn nhau.

"Hai người làm sao vậy? Chuyện tình có gì trắc trở à?" Kim Cát Nhã tiến đến cạnh bên người Triệu Tiểu Đường, thấp giọng hỏi.

Triệu Tiểu Đường thở dài "Ừ"


Sau đó đem chuyện lúc trước kể lại cho Kim Cát Nhã. Do mình lúc xem cảm thấy ưa thích "Bad guy", quá mức kích động, nói lời thích người khác trước mặt tiểu dấm chua này, sau đó thì cứ như vậy rồi.

"Hai người đổi tâm tính cho nhau sao? Hahaha" Kim Cát Ngã nghe xong, cười khanh khách như một con ngỗng lớn.

"Đừng cười, cậu mau giúp tôi nghĩ cách làm thế nào để dỗ dành cô ấy đi" Triệu Tiểu Đường vù đầu bứt tóc, vẻ mặt đau khổ.

"Thế cậu thử dỗ dành cô ấy trước đó chưa?" Kim Cát Nhã liếc mắt một cái, nhìn Triệu Tiểu Đường ngu ngốc khi yêu mà kìm không nổi.

Nói đến dây, nét mặt Triệu Tiểu Đường càng đậm nét ưu sầu: "Đừng nói nữa, tôi vừa chuẩn bị nói xin lỗi, đã bị Đoàn Tiểu Vi kéo đi học, mới họp nói nhảm được một chút, lúc tôi trở về thì nhóm của cô ấy đã chuẩn bị lên sân khấu rồi"

Kim Cát Nhã vỗ vai Tiểu Đường đầy thấu hiểu "Đi thôi, quay về kí túc xá, tranh thủ đi dỗ dành bà xã của cậu một chút"

*Tại cửa ký túc xá

"Bảo bối, mở cửa đi" Triệu Tiểu Đường nhìn cửa ký túc xá đóng chặt, cảm thấy bất lực.

"Cậu đã nói yêu người ta thì còn quay về đây làm gì, qua phòng bên đấy mà ngủ!" Ngu Thư Hân nhìn chằm chằm vào cửa, dường như có thể nhìn xuyên cả cánh cửa, thấy kẻ phụ lòng người kia.

"Bảo bối à, mình sai rồi, cậu mở cửa đi" Triệu Tiểu Đường đáng thương ngoài cửa xin tha, lần đầu thấy được bộ dạng này của Triệu Tiểu Đường làm Kim Cát Nhã cảm thấy vừa may mắn vừa kinh ngạc, thầm nghĩ, tình yêu thật đáng sợ.

Đợi sau một lúc, cũng không thấy bên trong có động tĩnh gì. Kim Cát Nhã bất đắc dĩ đi tới trước của, gõ gõ "Là tôi đây, mở cửa"

Bên trong, Ngu THư Hân cúi đầu, nắm chặt góc áo, Khổng Tuyết Nhi vừa rửa mặt xong thấy vậy liền bảo "Thư Hân, mở cửa đi, Kim Cát Nhã cùng phòng bị chờ vậy cũng không tốt"

Ngu Thư Hân bĩu môi "Muốn mở thì cậu mở đi, tôi không mở"

Thấy Ngu Thư Hân đã thỏa hiệp, Khổng Tuyết Nhi cười thầm, rõ ràng là muốn chạy ra mở cửa, còn tỏ vẻ sĩ diện.

Cửa mở, hai người ở ngoài kích động vỗ tay, rốt cuộc cũng vào được rồi.

Triệu Tiểu Đường bước vào, đã thấy Ngu Thư Hân mặt hướng vào tường, quay lưng vào mình, không khỏi buồn cười.

"Triệu Tiểu Đường, tôi không muốn nhìn thấy cậu!" Ngu Thư Hân nói lớn tức giận, nhưng đợi cả buổi cũng không nghe thấy tiếng đáp lại.

Ngu Thư Hân quay người lại, đụng ngay vào trong ngực của Triệu Tiểu Đường, chẳng biết từ lúc nào, Triệu Tiểu Đường đã đứng ở phía sau nàng.

Ngu Thư Hân bụm lấy cái mũi bị đụng của mình "A, đau quá"

"Thổi một chút là hết đau" Triệu Tiếu Đường bối rối cúi xuống, lại bị Ngu Thư Hân đẩy ra, quay người muốn đi. "Không cần cậu quan tâm"

Triệu Tiểu Đường thấy vậy, vòng tay ôm em Ngu Thư Hân từ sau lưng, vùi đầu vào giữa cổ của nàng "Bảo bối, mình sai rồi, mình chân thành tạ lỗi với cậu, cậu tha thứ cho mình được không?"

Hơi thở của Triệu Tiểu Đường nóng ấm rơi bên tai của Ngu Thư Hân, làm cho tai của nàng có chút nóng lên rồi, nhưng mà! Nàng nhất định phải cho Triệu Tiểu Đường một bài học, cho Triệu Tiểu Đường lần sau không dám bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt.

"Câu, cậu buông ra!" Ngu Thư Hân muốn vùng ra khỏi vòng tay đang ôm mình, nhưng cảm thấy như bất động

"Triệu Tiểu Đường!" Ngu Thư Hân bất lực kêu lên một tiếng rồi cuối cùng cũng thoát được ra. Quay người lại, nàng thấy Triệu Tiểu Đường nhìn mình, vòng tay trống rỗng, vành mắt đỏ lên.

Ngu Thư Hân trong lòng thắt lại, vội vàng ôm Triệu Tiểu Đường "Mình tha thứ cho cậu, mình tha thứ cho cậu rồi, đừng khóc nha"

Triệu Tiểu Đường rầm rĩ ừ một tiếng, trên khuôn mặt Ngu Thư Hân không nhìn thấy khẽ nhếch môi cười, ánh mắt hiện lên một tia giảo hoạt. Thấy được bên cạnh Khổng Tuyết Nhi với Kim Cát Nhã đang hóng hớt, trong lòng thầm nghĩ, hay lắm.

Ban đêm, Ngu Thư Hân mò tới giường Triệu Tiểu Đường đang ngủ say, vùi mặt vào ngực Triệu Tiểu Đường, mà trên bản mặt người ngủ say kia lại nổi lên một nụ cười.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét