Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2020

[Đại Ngu Hải Đường] Hôn hôn

[Đại Ngu Hải Đường] Hôn hôn

Tác giả: Sin
Editor: Nestle Milo
Vẫn chân thành và kiên định dịch fic ngọt trong lúc chờ fic làm cho editor muốn khóc đang trong quá trình update ;)




Triệu Tiểu Đường đáng ghét! Ngu Thư Hân núp ở trong chăn nghĩ

Nguyên nhân sự tình chính là buổi tối nọ. Do tình hình dịch bênh COVID, đạo diễn thông báo thời gian quay sẽ bị hoãn, vừa vặn đúng tiết Thanh Minh, quyết định cho mọi người 3 ngày nghỉ ngơi, điều này dẫn tới các thành viên có thêm thời gian luyện tập, hoặc là làm dăm ba chuyện rảnh rỗi.



Buổi tối sau khi luyện tập xong, Tôn Nhuế đột nhiên đề nghị mọi người kể chuyện ma, Ngu THư Hân vốn là sợ muốn chết không muốn tham gia, thế nhưng cái kẻ thích phim kinh dị Triệu Tiểu Đường muốn ở lại. Ngu Thư Hân không còn cách nào khác hơn là ôm cánh tay Triệu Tiểu Đường mà ngồi xuống.

Dù thế nào thì có hơn cả tá người ở đây. Quỷ không sợ Ngu Thư Hân thì thôi chứ nàng việc gì phải sợ!

Tạ Khả Dần lại không ngại ai, tắt đèn phòng tập, lấy ra một nhánh đèn pin cầm tay chiếu lên mặt, làm mọi người giật nảy mình "Như này mới có không khí mà!"

Đèn truyền đến tay ai, kể chuyện ma tới đó, Ngu Thư Hân nhìn bóng hình phản chiếu lại trong gương từ sau lưng mà lạnh cả người, luôn cảm thấy sau lưng có người nhìn mình chằm chằm, rồi lại không dám quay đầu lại nhìn.

Đèn pin truyền tới tay Ngu THư Hân, vội vàng đưa cho Triệu Tiểu Đường, nàng nhất định không dám kể truyện ma, nàng thật sự rất sợ hãi mà! Triệu Tiểu Đường nhìn Ngu Thư Hân một chút rồi cười ra tiếng "Cậu đúng là đồ nhát gan đấy"

Sau đó chiếu đèn pin lên mặt mình, kể chuyện sinh động như thật, không hổ là con mọt phim kinh dị, kể chuyện mà mọi người nghe xong đều có chút sợ hãi, Ngu Thư Hân ôm cánh tay Triệu Tiểu Đường mà thấy bị hù chết, vừa muốn thả ra lại không nỡ buông.

Chuyện của Triệu Tiểu Đường không những có cốt truyện, nàng ta lại còn thêm hiệu ứng âm thanh. Đang kể đến đoạn kinh dị, cửa phòng tập bỗng nhiên mở toang ra, một nữ tử tóc dài váy trắng đứng ngay ở cửa.

"AHHHHHHHHHHHHHHH!!" Tất cả mọi người hét ầm lên cho tới khi đèn được mở lên, hóa ra là Khổng Tuyết Nhi.

Nhìn ngu Thư Hân trốn vào lồng ngực Triệu Tiểu Đường khóc, Tôn Nhuế ôm Hứa Giai Kì, Tạ Khả Dần nhảy lên người Dụ Ngôn, kể cũng là một màn drama kì quái.

Khổng Tuyết Nhi cũng bị tiếng thét chói tai làm sợ hết hồn, tiết Thanh Minh trời hè ai bảo rủ nhau kể chuyện ma, đám người kia cũng thật lớn gan. Bị cắt mạch giữa đường ai cũng không còn chuyện gì để nói nữa, mọi người trong lòng vẫn sợ hãi quyết định về ký túc xá ngủ.

Dọc đường đi Ngu Thư Hân đều cảm thấy có người nhìn mình chằm chằm, không nhịn được lấm lét nhìn qua trái qua phải. "Cậu làm trò gì vậy, quái đản a" Triệu Tiểu Đường nhìn nàng ta như vậy không nhịn được cười, ai ngờ lại bị Ngu Thư Hân che miệng lại "Đừng nói chữ kia!!" Triệu Tiểu Đường nhíu nhíu mày gật gù, tỏ vẻ sẽ không nói nữa, Ngu Thư Hân mới đem tay thả xuống.

Thật sự sợ đến vậy sao? Rõ ràng đều là giả, chuyện bịa thôi mà, Triệu Tiểu Đường nghĩ. Không ngờ tới vẫn là mãi cho tới khi Triệu Tiểu Đường lên giường trước, Ngu Thư Hân liền ngay cả đi WC cũng đi theo bên người nàng, giống như cô em gái nhỏ bị người ta bắt nạt.

Triệu Tiểu Đường đáng ghét!! Ngu Thư Hân nghĩ. Truyện ma kể còn không xong hết, hại nàng vẫn đoán mò. Có cái gì mà mây đen gió lớn, giết người phóng hỏa, nàng hối hận vì Triệu Tiểu Đường mà ở lại nghe chuyện ma.

Nhìn đối diện Triệu Tiểu Đường trở mình, nàng rất muốn gọi Triệu Tiểu Đường cùng nàng ngủ, nhưng lại sợ đánh thức Tuyết Nhi cùng Cát Nhã, nàng lại không dám xuống giường, luôn cảm thấy lúc nàng leo lên leo xuống lỡ có gì đó kéo chân nàng, nghĩ tới đây Ngu Thư Hân càng sợ, chỉ có thể đem mình cuốn chặt vào trong chăn, lưng dán chặt vào tường.

Mà đối diện Triệu Tiểu Đường cũng còn chưa ngủ, dựa vào ánh sáng nhìn chằm chằm hướng Ngu Thư Hân, phát hiện tiểu công chúa núp ở trong chăn, khe khẽ thở dài bước xuống giường, rồi lại mò lên giường của Ngu Thư Hân. Vỗ nhẹ mấy lần gối, hô tên "Ngu Thư Hân", ngay sau đó nhìn thấy đôi mắt ứa lệ của người nào đó chậm rãi thò đầu ra.

"Tôi không ngủ được, cậu ngủ cùng tôi đi..." Như cầu được ước thấy, Ngu Thư Hân vội vàng gật gù. Triệu Tiểu Đường cứ như vậy lên giường Ngu Thư Hân nằm.

Ký túc xá giường không lớn. Tuy nói là 2 cô gái, nhưng mà ai cũng có thể thấy là gần đây Ngu Thư Hân lên cân (thương), Triệu Tiểu Đường chỉ có thể đem Ngu Thư Hân ôm vào trong ngực, đương nhiên nàng cũng rất thích thú.

Vùi trong lồng ngực Triệu Tiểu Đường, mỗi lần hít thở đều là mùi hương thanh mát của Triệu Tiểu Đường, còn có Triệu Tiểu Đường thỉnh thoảng vỗ nhẹ lưng của nàng, thật sự nếu không phải đang sợ, thì nàng vui muốn chết rồi.

Hai người cứ như vậy ngủ một đêm. Ngày hôm sau, Khổng Tuyết Nhi và Kim Cát Nhã rời giường, nhìn cặp đôi ôm nhau ngủ, hai người nhìn nhau nở nụ cười, tự nhiên thấy có mùi dưa.

Sau đó Triệu Tiểu Đường liền giải thích "Nếu không phải thấy Ngu Thư Hân sợ phát khiếp như vậy, tôi sẽ không ngủ cùng cô ấy như thế!"

Đến buổi tối, Ngu Thư Hân mặc áo ngủ mượn của Triệu Tiểu Đường, một mặt tiêu sái lấy lòng đến bên người Triệu Tiểu Đường.

"Tiểu Đường, hôm nay tôi ngủ với cậu được không?" Mắt phóng sao chiu chiu

"Sao muốn cùng nhau ngủ?"

"Tôi còn có chút sợ sệt, hơn nữ cậu xem, bây giờ thời tiết lạnh như vậy, cậu còn có thể ôm tôi suoir ấm, hơn nữa cậu mỗi buổi tối còn hay xem Shin cậu bé bút chì rồi mới ngủ, hiện tại không có tập mới cậu có thể nghe tôi nói chuyện, còn có...." Ngu Thư Hân đếm quá từng điểm tại sao lại nên ngủ cùng nhau.

"Dừng lại" Không ngăn lại chắc có mà muốn nói cả đêm "Tôi với cậu đi ngủ" Thật giống chính mình không có cách nào từ chối thỉnh cầu của Tiểu công chúa.

"Thật ư! Tiểu Đường tuyệt nhất!"

Liên tục ba ngày, Ngu Thư Hân cầu nàng ngủ cùng, Triệu Tiểu Đường mỗi lần vừa nằm xuống, Ngu Thư Hân liền chui vào trong làng xin nàng ôm một cái. Xoa xoa đầu nàng ta bất đắc dĩ cười cười, dáng vẻ như vậy có phải là hơi quá thân mật không?

Có vài thứ, đều là lúc người ta không để ý mà chậm rãi nảy nở. Ngu Thư Hân mùi vị như thanh âm, đều ngọt ngào, Triệu Tiểu Đường mấy ngày nay lúc tập nhảy đều là nhớ tới người kia nằm trong lồng ngực mình, hương thơm mềm mại, như con thỏ con, khiến người ta không nhịn được muốn ôm chặt hơn nữa.

Ngày thứ tư, buổi tối Ngu Thư Hân bò lên giường nằm nghiêng vỗ vỗ chỗ bên cạnh "Tiểu Đường~"

"Cậu vẫn đúng là tự coi chính mình là quý phi rồi!" Liếc nàng một cái.

"Vậy ngươi còn không mau tới hầu hạ bổn cung!"

"Nương nương, ta tới rồi đây!"

"Chà Chà, Cát Nhã nhìn xem, có ai ngọt chưa kìa" Khổng Tuyết Nhi một bên trêu ghẹo.

Triệu Tiểu Đường sau khi nằm xuống, không như ngày thường là ngủ ngay, trong lồng ngực ôm Ngu Thư Hân, tim đập ngày một nhanh, cảm giác thật giống như có gì từ trong lồng ngực muốn lao ra, chỉ hi vọng Ngu Thư Hân có thể sớm một chút ngủ, không nghe thấy tiếng tim mình đập.

Mà Ngu Thư Hân trong ngực nàng lúc này cũng chưa ngủ được. Ban ngày Tôn Nhuế nhìn nàng mấy ngày nay tâm tình tốt như đang phiêu, cái miệng nhỏ như lau mật như thế, lại còn toàn cười khúc khích, liền đùa nàng "Xuân mộng phấp phới thế! Khai người yêu ra đây?"

Nàng hình như là cảm thấy thích, đều là nhớ tới một người, muốn dính chặt với người kia, không nhịn được muốn đụng vào người kia.

Nghĩ đến chuyện ban ngày, Ngu THư Hân nhịp tim cũng càng lúc càng nhanh, sợ bị Tiểu Đường nghe được, nhanh tay bưng kín ngực. Trong bóng tối, nàng lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Triệu Tiểu Đường một chút, nho nhỏ tiếng gọi "Tiểu Đường", không được đáp lại làm nàng can đảm đi đến một quyết định.

Triệu Tiểu Đường vốn chỉ là nhắm hai mắt suy nghĩ về chuyện mình với Ngu Thư Hân, cảm giác mơ hồ nghe được nàng ta kêu tên mình, nhưng lại cảm thấy là ảo thính, nên cũng không trả lời.

Cảm giác cô thỏ con trong lồng ngực cọ quậy, không nghĩ tới một giây sau một đôi môi mềm mại hôn lên môi nàng, giống như chuồn chuồn lướt nước, đến rồi lập tức rời đi. Không lưu lại chút nhiệt độ, nhưng để lại xúc cảm mềm mại khiến Triệu Tiểu Đường ngây ngẩn cả người.

Ngu Thư Hân tuy làm chuyện xấu nhưng trong lòng cảm thấy thật vui vẻ, mừng đến như điên làm cho nàng rất muốn cười ra tiếng, nhưng vẫn là cố nén, cảm giác hôn lén thật là tốt a. Cảm nhận được Ngu Thư Hân đang vui sướng, Triệu Tiểu Đường đã có thể xác nhận mấy ngày nay thực sự là thế nào, có điều cần xác nhận một chút.

Tay khoác qua eo Ngu Thư Hân giờ lên cằm của nàng, cúi đầu xuống hôn Ngu Thư Hân, không giống như Ngu Thư Hân lúc nãy như Chuồn chuồn lướt nước, mà là dần dần hôn sau hơn. Ánh mắt đối đầu nàng thỏ con lấp lánh như tinh tú.

Phải, có thể xác định, Triệu Tiểu Đường yêu Ngu Thư Hân.

Còn có chính là, môi của Ngu Thư Hân ngon như thể kẹo bông, cảm giác này đến ngày hôm sau Triệu Tiểu Đường vẫn còn đọng lại.


Phiên ngoại nhỏ bé:

Sau ngày hôm đó, Triệu Tiểu Đường không cùng Ngu Thư Hân ngủ chung giường nữa, lý do là vì phòng kí túc có quản chế, nàng sợ mình với Ngu Thư Hân làm gì cũng bị ghi hình lại.

Mặc dù không cam tâm lắm, nhưng Ngu Thư Hân vẫn phải bĩu môi đồng ý, chỉ là ở rất nhiều góc chết của Camera, nàng đều nhảy đến trong ngực của Triệu Tiểu Đường mà ôm hôm lấy nàng, nhân danh là quyền lợi của bạn gái

Triệu Tiểu Đường hỏi nàng "Áo ngủ, váy ngủ cũng là của cậu, người cũng là của cậu, cả ngày cũng bị cậu chiếm tiện nghi, cậu có thể cho tôi điểm gì đây?"

"Đương nhiên là thân thể tươi trẻ siêu cấp đáng yêu lại tốt bụng của tôi báo đáp rồi!"

Được rồi, cuộc sống gia đình của Triệu Tiểu Đường coi như tạm ổn, cũng thật dễ chịu.

Xong rồi, tung bông <3

1 nhận xét: