Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2014

LUYỆN NGỤC ĐẢO [Chap 4B]

Nogizaka46:

4: Trò chơi


"Yumi, ngươi ổn chứ?" Sakurai phủi phủi tuyết trên người, lo lắng hỏi.

"Không sao, ta vẫn ổn mà." Wakatsuki cắn chặt răng, an ủi nàng.

"Những người khác không chừng cũng. . . ." Kashiwa Yukina lẩm bẩm.

"Còn muốn tiếp tục đi tìm sao?" Nàng cùng Rina nhìn bên trong rừng cây, chần chừ hỏi.

“Nhưng mà Yumi đang cõng Seitan. . . ." Sakurai lo lắng nhìn Wakatsuki, sợ nàng không chịu nổi.

"Ta không sao. Như Reika nói, có lẽ phía trước còn có người đang chờ chúng ta đến cứu."

Tuyết lặng lẽ rơi, chung quanh các nàng lúc bấy giờ là một không gian yên tĩnh đến đáng sợ.

. . .

Sắc trời lúc này càng tối hơn, cả hai nhóm cứu viện đều chưa trở về.

Ở khách sạn, các thành viên bắt đầu từ trầm mặc biến thành bất an, khe khẽ nói chuyện.

"Rầm. . . Rầm." Bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, mọi người trong phòng lập tức im lặng, có người thậm chí cầm lấy cây lô câu lúc nãy Wakatsuki tìm thấy.

"Là ai. . . ."  Im lặng mất một lúc, có người lấy can đảm lên tiếng.

"Cứu mạng. . . ." Bên ngoài truyền đến một giọng khàn khàn.

"Sayurin?" Có người nghe ra chủ nhân của giọng nói.

Mọi người ba chân bốn cẳng chạy ra mở cửa, ngoài cửa chính là Matsumura.

"Có chuyện gì?" Các thành viên nhanh chóng xúm lại.

Matsumura ngồi dưới đất, khó nhọc khoát tay một cái. Nói không ra lời.

"Ta. . . ." Người trên lưng Matsumura lên tiếng.

"Seirarin, ngươi chảy nhiều máu quá." Có người nhận ra, trên đùi của người phía sau lưng Matsumura, trừ tuyết ra thì còn có vệt máu đỏ sẫm, tại đó cắm một con dao găm sắc nhọn.

"Seirarin, giữ nguyên đó." Vài người đi tới, ôm lấy sắc mặt trắng bệch của Nagashima, không biết nên xử lý tình huống trước mắt như thế nào.

. . .

"Các ngươi có nghe thấy tiếng gì không?" Wakatsuki đột nhiên dừng lại, hỏi ba người bên cạnh.

"Tiếng gì?" Sakurai cau mày, cố gắng lắng nghe .

"Cứu mạng. . ." Từ xa, một âm thanh nhỏ truyền đến tai Sakurai.

"Có người kêu cứu mạng sao?" Kashiwa Yukina tựa hồ cũng nghe được âm thanh đó, mở miệng hỏi.

Bốn người im lặng nhìn nhau.

"Mau. Đến đó nhìn xem." Toan cất bước, phía sau đột nhiên có một sức nặng kéo Sakurai lại. "Không được, ta đang cõng Seitan, đi không kịp. Ta đứng ở đây chờ. Ba người các ngươi mau đi đi."

"Nhưng mà nơi này rất nguy hiểm." Sakurai từ chối.

"Ta có cái này nga." Wakatsuki buông Hatanaka ra, huơ cây lô câu trong tay.

. . .

"Hình như là ở gần đây." Nàng cố lắng nghe âm thanh đó thêm lần nữa.

Nàng dừng bước ở ngay vách núi thấp.

"Cứu mạng. . . ." Âm thanh lại một lần nữa truyền đến tai các nàng.

Sakurai lúc này đã nghe ra chủ nhân của âm thanh đó. "Wada? Là ngươi sao?"

Kashiwa cùng nàng hô to: "Wada, ngươi đang ở đâu?"

"Ta cùng Miyazawa ở trong này. Mau cứu bọn ta. . . ." Các nàng mừng rỡ khi nghe thấy tiếng đáp lại.

. . .

Khách sạn dần hiện ra trước mắt, sáu người các nàng, không tính Seitan, thở phào, Wada chân phải sưng to, không thể chạm đất, Miyazawa thì trên đầu có một vết thương lớn, khuôn mặt dính đầy máu, thật là dọa người.

"Mọi người không cần sợ nữa. Chúng ta đã về đến rồi." Nhìn khách sạn hiện ra ngày càng gần, Sakurai an ủi mọi người người.

. . .

Bầu trời tối đen .

Hatanaka ngồi trong góc phòng nhìn mọi người tranh luận .

"Vì sao lại như vậy. . . Chúng ta chỉ là đi chụp ngoại cảnh thôi mà. . . ." Có người oán giận bật khóc.

"Mọi người không nên như vậy. Càng khó khăn, chúng ta càng phải đoàn kết." Sakurai động viên mọi người.

"Chỉ sợ bọn Maeda-san cũng đã. . ." Không khí tang thuơng tràn ra khắp căn phòng.

"ẦM. . . ." Một tiếng nổ đột nhiên vang lên, cắt ngang cuộc tranh luận của các nàng.

Khoảnh khắc đó, các nàng đều ngây người, cả khách sạn chìm trong im lặng. Xa xa, tại vị trí của chiếc du thuyền, ánh lửa bốc lên vô cùng chói mắt.

. . .

"Các thành viên Nogizaka46, tối hảo." Tầm chín giờ, trong khách sạn đột nhiên vang lên một giọng nói kỳ quái.

"Là ai?" Tất cả các thành viên hoảng sợ.

Người kia dường như không quan tâm, tiếp tục nói: "Hoan nghênh mọi người đã tham gia trò chơi săn bắn. Ta là người chủ trì, X."

"Ta đã chuẩn bị pháo hoa chào mừng. Ta chính là một trong số các thành viên. Nếu các người đoán sai, khách sạn sẽ. . . .BÙM . . ." Giọng nói của X không rõ là nam hay nữ, vang lên trong hoàn cảnh này nghe thực quỷ dị.

"Ta sẽ nêu quy tắc của trò chơi. 31 thành viên của Nogizaka trong phòng này đều phải tham dự. Ở mỗi lượt, các ngươi sẽ chọn ra hai người sắm vai ‘sơn dương’, một người sắm vai ‘trọng tài’. Còn lại những người khác sẽ tự khắc trở thành thợ săn."

"Nhóm thợ săn có thể dùng mọi cách để giết sơn dương. Nếu như cả hai sơn dương đều chết, trò chơi chấm dứt, tiến vào lượt tiếp theo. Nhóm thợ săn nếu chiến thắng một lượt sẽ được thưởng thức ăn và nước uống. Lấy bổ sung thể lực."

"Dĩ nhiên, nhóm sơn dương sẽ có điểm không công bằng, nên ta đã thêm một vài bổ sung. Thứ nhất: Nhóm sơn dương có thể giết hại lẫn nhau. Khi một trong hai sơn dương giết thành công kẻ kia, trò chơi cũng chấm dứt, tiến vào lượt tiếp theo. Thả người này ra giết chết đồng loại sơn dương thì vòng sau sẽ không cần đóng vai sơn dương nữa."

"Thứ hai: Mỗi sơn dương đều có một phiếu xin quyền lợi, có thể cho các thợ săn quyết định sinh tử của nàng. Ở đây áp dụng hình thức thiểu số, lấy ý kiến của thiểu số mà quyết định. Nhóm thiểu số này sẽ chọn ra tên của sơn dương mà các ngươi muốn cứu. Nếu hai sơn dương đều được cứu, trò chơi cũng chấm dứt, tiến vào lượt tiếp theo."

"Thứ ba: Tất cả mọi việc sẽ do trọng tài đích thân giám sát lẫn tiến hành. Quyết định sinh tử của sơn dương cũng có thể thông qua trọng tài. Nếu sơn dương thông qua số phiếu mà thoát được khỏi trò chơi thì sơn dương ở lượt sau sẽ được trọng tài chỉ định, đồng thời cũng sẽ chỉ định luôn trọng tài kế nhiệm. Trọng tài lượt trước không được phép tái nhiệm."

"Thứ tư: Nếu trong thời gian quy định, thợ săn nhóm không có cách giết hết sơn dương, khách sạn này sẽ có kết cục như chiếc du thuyền ngoài kia. Và cuối cùng, ta phải nhắc nhở các vị một chút, nếu như có bất cứ ý đồ nào hòng chấm dứt trò chơi hoặc thoát khỏi trò chơi, thì khách sạn này cũng. . . BÙM. . . ."

"Cấu tạo của khách sạn này, hẳn mọi người đã quen thuộc. Mỗi cửa sổ đều được gắn thiết bị. Về phần cửa chính, ta đã khởi động tia hồng ngoại, chỉ cần các ngươi chạm vào, lập tức nổ."

"Hiện tại vòng thứ nhất sắp bắt đầu. Sơn dương cùng trọng tài ở vòng này sẽ do ta chỉ định. Như vậy, sơn dương của lần này sẽ là Akimoto Manatsu và Hoshino Minami . Trọng tài sẽ do Sakurai Reika đảm nhiệm."

"Từ giờ cho đến ba giờ sáng sẽ bắt đầu vòng thứ nhất. Chúc các vị chơi vui vẻ. Hy vọng đến ba giờ, ta sẽ không nghe thấy tiếng nổ mạnh nào nga"

Giọng nói kỳ quái biến mất. Cả khách sạn lại chìm trong im lặng.

4 nhận xét:

  1. X đáng yêu nhưng thần kinh bất bình thường -v- bỏ phiếu mà chơi trò lấy phiếu thiểu số, ngay từ đầu Reika đã làm trọng tài rồi, vị trí này có vẻ an toàn nhưng thực ra vô cùng khó khăn bởi nếu có sơn dương thoát thì vòng sau trọng tài xác định :-< Trò chơi này khiến gái tàn sát nhau đây :-<

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đọc khúc cuối tôi chỉ muốn chờ xem cháu Cú có cứu cháu Mì hay không thôi thím ạ. Không thì sẽ bảo vệ cháu nó bằng cách nào =)))))

      Cháu X có lẽ do lúc nhỏ đọc Conan quá nhiều đâm ra bị hoang tưởng chăng? OTL

      Làm trọng tài đôi khi cũng khó xử thật thím nhỉ (T v T)b

      Xóa
    2. Tình hình là ...bảo vệ hay không bảo vệ, thương hay không thương, trung thành hay bội nghĩa thì cũng chết hết ấy mà thím ợ :'( thím au điên vờ nhờ, kỳ thực tui điên nhất vẫn là mối tình khọt 7, uất ức thần chưởng (^^^)

      Xóa
  2. Được cái thím au viết được thể loại này đúng hay thật. Thể loại này đọc đau não chết =)))

    Trả lờiXóa