Thứ Tư, 13 tháng 8, 2014

LUYỆN NGỤC ĐẢO [Chap 3A]

X:

3: Địa ngục


"ẦM!" , trên bờ biển phát ra ánh sáng rực rỡ, kèm theo đó là tiếng nổ lớn. Tâm tình của ta lúc bấy giờ thực thỏa mãn, thiết nghĩ, lửa khói kia chắc chắn là đang chúc mừng ta.

Lúc này, ta đang ngồi trong góc phòng ăn trái cây trong khi bọn người ngoài kia bị tra tấn đến đói chết, thời khắc của ta cuối cùng cũng đã đến.

"Hoan nghênh các vị, ta là người sẽ tiễn các vị đến minh giới." Ta làm tư thế dẫn đường thực tao nhã, nhẹ nhàng nói.

‘Có lẽ nên giải quyết tên nam nhân háo sắc kia.’ Ta cầm chai nước lên uống lấy một ngụm.

‘Cứ từ từ đã, vẫn còn quá sớm. Muốn khiến cho bầy cừu nhỏ này sợ hãi thì phải thêm vài cái bẫy nữa cho chắc chắn.’  Ta nhìn chai nước trong tay, trầm tư.

‘Chỉ cần có người chết đi, bọn người ích kỷ kia nhất định sẽ trở nên lộ mặt. Đến lúc đó, chỉ cần đưa cho các nàng vũ khí là xong. Ta chỉ việc ngồi ngoài mà nhìn màn kịch hay.’ Quyết định xong, ta lại thoải mái trở lại, không nhịn được quan tâm tới tên nam nhân kia. ‘Tên kia sẽ được giải quyết nhỉ?’

. . .

Trời càng lúc càng tối, ta đang chờ đợi cơ hội sắp tới.

Tuy rằng có thể tự mình tạo ra cơ hội, nhưng ta cảm thấy đứng đằng sau sân khấu quan sát vẫn là tuyệt nhất.

. . .

Lại nói tiếp, ta là một kẻ rất kỳ quái.

Không biết vì sao, ta vẫn ghét nhất bọn người yếu ớt nhưng lại sống sót bằng cách dựa dẫm vào người khác, rõ ràng không giúp được gì, lại có thể mượn sức của người khác mà sống tốt.

Không công bằng, vì cái gì những kẻ mạnh mẽ lại đem cơ hội của chính mình dâng cho kẻ yếu hơn, đơn giản là vì các nàng đáng thương sao? Chỉ là. . . Vẻ  đạo mạo này được thực chất được gọi là ‘đạo đức giả’.

Ta âm thầm nở nụ cười, nếu trong hai người chỉ có thể có một người sống sót, liệu bọn quân tử còn dám đem cơ hội của mình dâng cho kẻ yếu?

‘ Thứ đạo đức được gọi là cao thượng của các ngươi. Đích thân ta sẽ kiểm chứng, từng người một. ’

Ta không phải là một kẻ cao thượng. Ta chưa bao giờ là một kẻ như thế.

Ta nhớ lại đứa trẻ ngày đó cùng mẹ đi nhà thờ.

"Mẹ. Ân xá là gì?" Nhìn những cuốn sách phía sau tủ kính, ta bỗng nhiên sinh ra hứng thú.

"Ân xá có nghĩa là giảm tội cho những tội nhân. Trước kia, Chúa Jesus sau khi cùng các tông đồ phục sinh, cũng hướng bọn họ thổi một hơi, nói: Các con hãy nhận lấy thánh linh. Các con đặc xá ai có tội, ai có tội liền được đặc xá . Các con cầm tội ai có tội, ai có tội liền bị cầm giữ. Vật này, chính là ban cho các con để làm bằng chứng, ân xá cho những kẻ mắc sai lầm."

"Eh? Chỉ cần cầm cuốn sách này là sẽ không sợ phạm sai lầm sao?"

"Nếu chạm vào đồng vàng mà phát ra âm thanh trong trẻo, linh hồn tội lỗi sẽ được lên thiên đường ." Mẹ mỉm cười nhìn ta.

Có lẽ khi đó ta vẫn chưa hiểu được điều mà mẹ nói, nhưng hiện tại ta đã hiểu, cái gì mà chính nghĩa, cái gì mà đạo đức, chỉ là trên giấy tờ. Ta không cần những thứ đó.

. . .

'Khuôn mặt xinh đẹp như vậy, cớ sao cứ phải tức giận?' Những từ ngữ đó lặp lại trong đầu ta.

Ta không hiểu, vì cái gì nhất định làm những việc đạo đức giả như vậy? Vi phạm tâm linh, miễn cưỡng cười, chỉ là vì đổi lấy nhiều tiền? Không phải là lối sống lỷ tưởng của ta. . .

"Đáng giận." Ta chưa bao giờ ở trước mặt bọn họ nói ra ý nghĩ của chính mình.

Hiện tại, hiện tại. . . Ta muốn cho mọi người biết ý nghĩ của ta, ta và các ngươi vốn bất đồng, ta không phải là một kẻ lừa đảo, không phải là kẻ yếu đuối hay nhát gan. Ta là Chúa Tể của vạn vật, sinh mạng các ngươi đều nằm gọn trong tay ta.

Tuyết có màu trắng, nếu phủ kín toàn bộ nền tuyết trắng này bằng màu đỏ của máu thì sẽ thế nào đây?

Nhất định sẽ rất đẹp. Đúng. Nhất định là như thế. Thiên nhiên cùng sinh mệnh con người hòa làm một nhất định sẽ tạo nên một quang cảnh tuyệt mĩ hơn bao giờ hết.

Mà ta chính là người đã tạo nên cảnh tượng tuyệt mĩ ấy.

Đang trong trạng thái thiền định, bên tai đột nhiên truyền tới một sóng âm, ta vội vàng ổn định tinh thần.

‘ Cơ hội xuất hiện rồi sao?’ , tay ta vô thức chạm vào túi, ‘Thứ này có lẽ sẽ có ích.’

. . .


Tuyết vẫn đang rơi, hòn đảo nhỏ lúc bấy giờ đã phủ một màu trắng toát tang thương, khiến người ta không khỏi liên tưởng đến những linh đường* đáng sợ.
-------------------
* Nơi đưa linh cữu hay nhà tang lễ. Tóm lại là nơi chứa các linh cữ ;____;

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét